Con gái Bắc Kạn ở xứ người – Mẹ ơi, giờ con có thể gửi Tiền về rồi...

Chủ nhật - 11/05/2025 12:53
Niềm vui hạnh phúc người mẹ khi đọc được những lời tâm sự con gái sau khi quyết định cho con Du học Đài Loan!
Con là Phương (tên nhân vật đã thay đổi), con gái của một gia đình làm thuê, trồng sắn, sống trong căn nhà mái ngói cũ ở một xã nhỏ của tỉnh Bắc Kạn. Tuổi thơ của con là những mùa mưa dột ướt vở, là những bữa ăn chỉ có rau rừng chấm muối, là tiếng rì rào của rừng đêm và tiếng thở dài của mẹ khi hết tiền mua gạo. Mỗi lần trời trở lạnh, mẹ lại trùm cái áo mỏng lên người con và nói:“Ráng học đi con, để mai mốt khỏi khổ như mẹ...” Con tin mẹ, nên con học. Nhưng trong lòng con vẫn hoài nghi: “Nhà mình nghèo vậy, học đến đâu thì cũng về đi làm thuê thôi mà”
Ngày con quyết định đi du học – mẹ im lặng rất lâu...
Trường con có buổi tư vấn du học Đài Loan. Trung tâm chọn con vì học bạ của con đủ điểm, vì con chăm. Con cầm tờ giấy tư vấn về, đặt xuống bàn. Mẹ chỉ nhìn con, rồi nói: “Mình nghèo, đi đâu cho đỡ khổ hơn…” Mẹ ơi, lúc ấy lòng con rối bời.
Con cũng sợ lắm chứ, sợ xa nhà, sợ không ai bên cạnh, sợ thất bại, vì sợ mẹ chỉ có một mình. Nhưng hơn tất cả, con sợ cứ ở mãi như thế này – thì mẹ sẽ ngày càng già đi mà chưa từng được nghỉ ngơi, mẹ khổ rồi sau này con vẫn ở nhà không bước ra khỏi luỹ tre đồi sẽ mãi khổ biết trông cậy vào ai?.

Ngày con quyết định đi du học Đài Loan – mẹ khóc...
Không phải vì vui. Mẹ khóc vì lo: “Xa nhà, có ai lo cho con nếu con bệnh? Làm sao kiếm tiền ăn học? Ai bảo vệ con?” Con cũng khóc. Vì trong lòng con lúc ấy, cũng chỉ là một cô gái nhỏ chưa bao giờ đi xa khỏi tỉnh nhà, không biết tiếng Trung, không quen ai…
Nhưng rồi điều con không ngờ là… ở nơi xứ người, con lại được chăm sóc như ở nhà vậy
Ngay khi con sang đến sân bay, có người của trường ra đón.
Họ dắt tay con đi làm thẻ cư trú, làm sim điện thoại, đưa tận tay vào ký túc xá.
Thầy cô trong trường không chỉ dạy, mà còn quan tâm đến sinh hoạt của tụi con như người nhà vậy.

Khi con bị ốm…
Lần đầu con sốt vì chưa quen thời tiết, thầy giáo người Đài đích thân đưa con vào bệnh viện.
Trường tạm ứng viện phí, mua cháo, mua thuốc, ngồi chờ con tỉnh rồi mới về.
Lúc ấy con nhớ mẹ, mà nước mắt cứ chảy… Nhưng con cũng thấy yên lòng – vì ở đây, con không cô đơn.

Trường còn giúp con tìm việc làm thêm ổn định. Con làm trong Công ty điện tử Gamin, lương đều, giờ giấc rõ ràng, không phải vất vả như nhiều người nghĩ.
Tiền làm thêm giúp con trang trải sinh hoạt, còn dư chút gửi về cho mẹ.
Lần đầu gửi 5 triệu, mẹ gọi điện khóc như mưa:

“Con gái mẹ giờ biết tự lo rồi, mẹ an lòng rồi con ơi…”
Mẹ ơi, bây giờ con sống tốt – và con không còn sợ nữa…
Vì mỗi sáng có bạn bè cùng ăn sáng, mỗi tối có người hỏi con đã ăn gì chưa.
Vì thầy cô xem con như con cháu, nhắc con mặc ấm khi trời lạnh, dặn con học hành cố gắng.

Vì con biết: Dù cách xa cả ngàn cây số, nhưng trái tim của mẹ – và của con – chưa bao giờ rời nhau.
Ở Đài Loan – các con không chỉ đi học, mà còn được sống trong một mái nhà thứ hai.
Có thầy cô, có anh chị khóa trên, có chỗ ở an toàn, có việc làm ổn định, có cả sự yêu thương âm thầm như cha mẹ...
Mẹ rất hạnh phúc và tự hào vì con!
Ngày con đi, mẹ lo từng bữa nhỏ,
Đêm nhớ con, mẹ lặng lẽ giấu lòng.
Tin con khỏe, mẹ cười trong nước mắt,
Vài đồng con gửi... mẹ ấm cả mùa đông.

Bên xứ lạ, con học điều tử tế,
Có người thay mẹ dõi bước con đi.
Mẹ chẳng cần gì cao xa, danh lợi –
Chỉ cần con lớn, sống tốt... là vui.

EZ Việt Nam không chỉ giúp con bạn làm hồ sơ – mà còn đảm bảo các con sang đó được chăm sóc, được hướng dẫn, được bảo vệ.
📩 Đăng ký tư vấn miễn phí – để chúng tôi cùng bạn vẽ lại tương lai cho con, một tương lai ấm áp – an toàn – và đầy hy vọng.
 

Tác giả: Admin AZ


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bài liên quan
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây